Khi tiếng cười ngông cuồng như sấm rền từ xa vọng lại, trên gương mặt đám kỳ chúng Đệ ngũ bộ đều hiện lên một tia phẫn nộ, Ám Huyết Kỳ này quả thật quá ngông cuồng.
Lý Lạc lại tỏ ra hứng thú nhìn vào sâu trong dãy núi hoang tàn, chỉ thấy nơi đó có hơn nghìn bóng người hiện ra, những bóng người này trông thì đứng lộn xộn nhưng thực chất lại tuân theo một quy luật đặc biệt.
Năng lượng hùng hậu như một mặt hồ dập dờn phía trên nghìn người đó, và ở trung tâm của luồng năng lượng cuồn cuộn ấy, một bóng người khôi ngô lăng không mà đứng.